Thuốc Đắng
Những ngày gần đây trên mạng “lề trái” đăng mấy bài phê ông Vũ Khiêu, người được Đoảng sáng suốt ban tặng danh hiệu Giáo sư, Anh hùng lao động. Trong khi mấy báo “lề phải” thì vưỡn đăng những tin tức đại loại như Sài Gòn khánh thành khu tưởng niệm vua Hùng, trong đó có khắc bài văn của Vũ Khiêu. Lùi lại một chút, số báo tết Giáp Ngọ của chuyên đề Văn nghệ Công an còn đăng một bài ca ngợi ông Vũ Khiêu do chính bà con dâu của ông Vũ Khiêu (GS.TS. Nguyễn Thị Quý) viết, lại còn đăng ảnh đại gia đình ông Khiêu 4 thế hệ tươi như hoa chụp cùng ông Đại tướng Bộ trưởng công an Trần Đại Quang, như một cách ngầm khoe rằng nhà ta quen nhiều cốp lắm, ai mà dây vào là dại nhé. Người xưa có câu “mẹ hát con khen hay”, qua bài viết ca tụng bố chồng hết lời của bà Quý thì thiên hạ chỉ còn biết chặc lưỡi “bố chồng… giáng bút, con dâu khen hay”.
Ông Khiêu giỏi giang gì thì sớt gúc-gồ thấy toàn bài ca ngợi, nhưng khổ nỗi ở Việt Nam ta khi Đoảng đã khen thì ai dám chê. Mà Đoảng phong ông là giáo sư, Anh hùng lao động rồi cơ mà. Nên nhớ như cô Nhã Thuyên, Đoảng có ý kiến thì đến cái bằng Thạc sỹ học bằng thực học cũng bị thu lại.
Sẽ có bạn thắc mắc, nhỡ đâu Đoảng khen ông Khiêu là đúng thì sao? Vì dân gian có câu “người khôn nói trăm câu cũng phải câu dại, người dại nói trăm câu cũng được câu khôn”. Có lẽ ông Khiêu rơi vào cái xác xuất đúng 1% này. Do vậy, Thuốc Đắng tôi xem lại khoảng mươi tác phẩm ông Khiêu viết từ trước tới nay (khổ, nghỉ hưu rồi, rỗi rãi chả có việc gì mà), về cơ bản mà nói thì “hổng ngửi được”. Để mấy bữa rảnh tôi sẽ có bài viết phân tích sâu. Về cái phần câu đối, văn chúc nọ kia của Vũ tiên sinh thì càng nôn ruột, bài nào cũng “vinh quang thay”, “vẻ vang thay”, “tự hào thay”. Nào là nhân nghĩa sáng soi, nào là toàn dân đoàn kết, sơn hà thịnh trị… toàn những khẩu hiệu sáo không ngửi được, khiến một bạn đọc phải kêu lên rằng: “Xin thôi đi cho, ông Khiêu. Ông suốt ngày được ve vuốt, có biết đâu nỗi khổ của người dân oan khuất nơi vườn hoa, góc phố đòi công lý bao năm nay mà chẳng thấy đâu. Thì đoàn kết ở đâu, thương yêu nỗi gì. Bút tích trên văn bia để lưu dấu cho hậu thế, nào phải chuyện vung bút nói xằng, đừng để lại ở đó những gì mà người dân không muốn đọc, không muốn nghe, vì nó không đúng. Ông quá già và lẫn rồi”.
Cái sự già và lẫn của Vũ tiên sinh còn ở chỗ ông “đọc nhầm” câu đại tự trên hoành phi đình Bình Đà, hoành phi ghi rành rành “Thánh Tổ Siêu Việt”, ông lại đọc thành “Vi Bách Việt Tổ”. Sự “nhầm” của ông còn ở chỗ cái ấn giả ở đền Trần (Hưng Hà – Thái Bình), trên đó có bốn chữ Thượng Nguyên Chu Thị (Họ Chu ở huyện Thượng Nguyên – bên Tầu) mà ông đọc thành Thiên Nhân Hộ Quốc, để đến nỗi Chủ tịch nước phải về khai ấn. Thêm một sự nhầm nữa là ông viết ca ngợi Bình Đà thời Lạc Long Quân: “Đất rồng chầu phượng múa – Phật chở che: Trăm trứng – Trăm con”. Ối giời ơi là giời, đạo Phật mới có chưa đến 2.600 năm, trong khi thời đại Hùng Vương theo truyền thuyết là 4.000 năm, thế mà Phật lại chở che được. Tài quá!
Nhân “dư âm ngày Giỗ Tổ” (là vì các cơ quan ban ngành của Việt Nam nghỉ lễ dài lắm, trước lễ, trong lễ và sau lễ cơ), tìm đọc lại bài chúc văn dâng lên vua Hùng của Vũ Tiên sinh, lại phát hiện một điều là tiên sinh xào xáo kinh người, một bài đem nhân bản ra để đọc, chỉ thay tí ngày tháng, nhuận bút lĩnh đều, lại thuộc hàng “khủng” nữa, vì có dán mác GS, AHLĐ mà. Thật xướng là một đại văn xào. Kính mời quý độc giả xem 2 bài này thì biết.
Năm 2010 | Năm 2000 |
I
Chúng con nay Sáu mươi ba tỉnh thành: nhớ lại tổ tiên II Nhớ thuở xưa: Mẹ từng non cao tỏa sáng nghĩa nhân Đẹp gia đình trăm trứng trăm con Nào rừng rậm, đầm lầy, vực sâu, núi hiểm… chẳng quản xông pha Hiên ngang thay Phù Đổng diệt thù! Dựng non sông, qua mười tám vương triều III Kiên cường bất khuất: An Dương Vương kế nghiệp, hợp hai bộ tộc vốn thân thương IV Kể từ đây: Đạo trị binh đủ phép kinh luân Thế kỷ hai mươi: Hồ Chí Minh mở lối, ánh chiếu dương rực sáng cả mây trời V Thế mới biết: Nước giàu không chỉ quân lương VI Nay gặp buổi: Đảng ta đổi mới tư duy Rực muôn đời Hồng Lạc tinh hoa |
I
Mừng hôm nay: Trống đồng dội tới, Toàn dân giỗ tổ Hùng Vương Bừng lên nhật nguyệt: Thuyền xuôi sóng vỗ, Từ đỉnh cao muôn trượng cơ đồ II Nhớ thuở xưa: Mẹ Âu Cơ Đẹp gia đình: trăm trứng trăm con Nào rừng rậm, đầm lầy, vực sâu, núi hiểm: Hiên ngang thay! Phù Đổng diệt thù! Vẻ vang mười tám vương triều Qua gian nan bao độ nổi chìm Chi công lao khai phá một thời kỳ Hãy xem như: Hội Diên Hồng rung chuyển cả trăng sao Thế kỷ hai mươi: Thế mới biết: III Chúng con nay: Sáu mươi mốt tỉnh thành: nhớ lại tổ tiên Nay gặp buổi: Đảng ta đổi mới tư duy Xin cúi nguyện: Trăm con một bọc, yêu thương nhau như ruột thịt chan hòa Bác Hồ dạy: hoàn thành nhiệm vụ Dấn thân cho nước, há ngại tử sinh |
THUỐC ĐẮNG
Tháng Tư 12, 2014 lúc 3:18 sáng |
Đúng là học trò xuất sắc của Bác nhỉ! Thầy sao thì trò vậy thôi! Chỉ giỏi ăn cắp, ăn cướp và dối trá! Thương cho dân Việt Nam! Và căm thù lủ ngu Bắc kỳ! Giờ là lúc bị Cs nó cướp cho đáng đời!
Tháng Tư 12, 2014 lúc 3:25 sáng |
Đọc chữ “hạt trắng” 1 lần, tui nghĩ ông GS không thuộc ngữ pháp. Đến bài sau cũng “hạt trắng” nữa thì té ra ông ta không biết chút gì về điển tích, lịch sử… Híc.
Tháng Tư 12, 2014 lúc 3:41 sáng |
Khổ, phải dốt thế mới được Đảng phong thành Giáo Sư, Anh hùng lao động . Càng kiến thức chỉ càng khổ dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản Việt-Trung Quang Vinh thôi .
Tháng Tư 12, 2014 lúc 5:42 sáng |
Theo toi, de danh duoi hai cau doi dung ra phai la:
AHLD.Gs XYZ thi dung hon , chu sao lai noi nguoc Gs.AHLD la the nao?, ong ta dau co phai la mot Gs dao-tao ra nhung “AHLD”dau!
Va cung khong hieu sao ma ong Vu-Khieu lai dung sai nghia trong chu ‘hat”, hac day la (canh chim) hac trang bay giua nen troi xanh (bat-ngat).
Tom lai, nguoi nao duoc ‘DANG’ tung-ho, thuc-chat rat chan!
Tháng Tư 12, 2014 lúc 5:06 sáng |
[…] Chúc văn Giỗ tổ Hùng Vương của Đại văn xào Vũ Khiêu (Bà Đầm Xòe Blog) Thuốc Đắng – Những ngày gần đây trên mạng “lề trái” đăng mấy bài phê ông Vũ Khiêu, người được Đoảng sáng suốt ban tặng danh hiệu Giáo sư, Anh hùng lao động. Trong khi mấy báo “lề phải” thì vưỡn đăng những tin tức đại loại như Sài Gòn khánh thành khu tưởng niệm vua Hùng, trong đó có khắc bài văn của Vũ Khiêu. Lùi lại một chút, số báo tết Giáp Ngọ của chuyên đề Văn nghệ Công an còn đăng một bài ca ngợi ông Vũ Khiêu do chính bà con dâu của ông Vũ Khiêu (GS.TS. Nguyễn Thị Quý) viết, lại còn đăng ảnh đại gia đình ông Khiêu 4 thế hệ tươi như hoa chụp cùng ông Đại tướng Bộ trưởng công an Trần Đại Quang, như một cách ngầm khoe rằng nhà ta quen nhiều cốp lắm, ai mà dây vào là dại nhé. Người xưa có câu “mẹ hát con khen hay”, qua bài viết ca tụng bố chồng hết lời của bà Quý thì thiên hạ chỉ còn biết chặc lưỡi “bố chồng… giáng bút, con dâu khen hay”. […]
Tháng Tư 12, 2014 lúc 6:01 sáng |
Thôi! Thông cảm cho ông GS già ấy đi. Ổng năm nay ngoài “cửu tuần” rồi còn gì! Người già thì hay bị …lẩn thẩn. Có khi ăn rồi nói chưa ăn. Vậy nên ông lão ấy có “Khiêu Vũ” đôi chút, có xào xáo tí chút, thì cũng vì nể trọng người già mà bỏ qua cho ông ấy, các bác nhé! Chứ nếu xử “đúng người đúng tội”, thì ngay cả cái hàm “giáo sư” ấy cũng cần phải “ngâm cứu”.
Tháng Tư 12, 2014 lúc 7:37 sáng |
Nhiều lắm…còn nhiều thằng già hai thứ tóc ngu như bò mà…việt nam hiện nay nhiều loại già ngu dốt như thằng vũ sexy nầy lắm
Tháng Tư 12, 2014 lúc 8:04 sáng |
Già, lú lẫn nhưng tham ăn, biết bảo sao!
Tháng Tư 12, 2014 lúc 8:33 sáng |
Vũ khiêu tài cán chi đâu. Lão nầy xuất thân là một anh cán bộ tuyên huấn, nhờ đồng hương với ông trường chinh, xin làm con nuôi ông này để tiến thân. Cả họ đặng vũ khinh ông khiêu lắm. Nhờ đó ông khiêu làm đến phó chủ nhiệm uỷ ban khoa học xã hội, nhưng rất dốt nát. Con cháu ông khiêu luôn viết bài bốc thơm ông mình để đánh bóng tên tuổi.
Tháng Tư 12, 2014 lúc 12:52 chiều |
Không những nhờ tình đồng hương, và “đăng ký” làm con nuôi của ông Trường Chinh để bám gót đi lên, mà ông già Khốt ta bít này còn nhận “đồng tông đồng tộc” với Đại tướng Võ Nguyên Giáp nữa để được “thơm lây”. Trong ngày lễ truy điệu tướng Giáp, tuy không thể đi được nữa, nhưng ông ấy vẫn “lết” đến Nhà tang lễ để viếng đôi câu đối, mà nói như Tiến sỹ Nguyễn Xuân Diện là “một bậc thầy về PR”. Ông ghi vào sổ tang như sau:”Tôi khóc anh mấy ngày hôm nay, đứt từng khúc ruột”.Gớm ghê chưa! Sao không thấy người ta đưa ông đi ” cấp cứu” nhỉ?
Tháng Tư 12, 2014 lúc 2:44 chiều |
Tôi chẳng giỏi giang gì nên không dám chê ai dốt. Nhưng về nhân cách thì tôi thấy Vũ Khiêu tởm quá, tởm lâu rồi, nhận vơ họ hàng, luồn lách cấp trên, nẹt đe người dưới, phô trương trọc phú, cứ đến nhà Vũ Khiêu thì thấy rõ thể hiện văn hoá trọc phú ở chỗ nào. Đúng là không ra cái giống người khi viết văn bia mà cứ ghi : anh hùng lao động, giáo sư…. Giáo sư với liệt tổ liệt tông ư?
Tháng Tư 12, 2014 lúc 3:33 chiều |
Phòng VK ở trên phòng ông HMC, là cấp dưới, hậu sinh của ông HMC vậy mà khi ông “bị nạn” mà VK không hề lên tiếng lấy một lời, chỉ thấy suốt ngày ” mình mới đi họp ở nước ngoài về”… nhìn 2 cảnh ” đồng chí” mà cám cảnh nhân tình thế thái. Xem Truyền hình thông tấn làm cả một chương trình dài đến nửa tiếng về ” Hai gia đình danh giá- học thức nhất ở VN” mà thêm thương cho cái …văn hóa sĩ diện của người Việt thời đại đồ…2Đ…
Tháng Tư 12, 2014 lúc 3:56 chiều |
Tang thương thay thời đại vắng bóng các nhà văn hóa lớn.NGỤY QUÂN TỬ,XẢO TRÁ.Ăn bả công danh .Tôi chẳng lạ gì ông này
Tháng Tư 12, 2014 lúc 5:07 chiều |
[…] học về Đển Hùng tại Phú Thọ (RFA). – Vua Hùng thọ 602 năm (ĐCV). – Chúc văn Giỗ tổ Hùng Vương của Đại văn xào Vũ Khiêu (Bà Đầm […]
Tháng Tư 13, 2014 lúc 10:20 sáng |
Người xưa có câu “mẹ hát con khen hay”, qua bài viết ca tụng bố chồng hết lời của bà Quý thì thiên hạ chỉ còn biết chặc lưỡi “bố chồng… giáng bút, con dâu khen hay”.
Cụ Khiêu ngót trăm tuổi rồi, “thăng bút” thế đếch nào được mà chẳng giáng. Cụ này thì hội đủ tính xấu: tham, háo danh, tài không có nhưng lúc nào cũng muốn nổi tiếng, hệt cái em Bà Tưng. Cụ Khiêu ơi, cụ hãy yên nghỉ.
Tháng Tư 13, 2014 lúc 10:34 sáng |
Nghe nói cụ Khiêu giỏi câu đối, xin nhờ cụ đối lại vế này giúp:
“Phẩm chất một, chớ tô mười, chuốc lấy tiếng chê cười: Đồ giả dối”
Nếu cụ Khiêu không đối được, nhờ anh em còm sĩ đối giúp. Xin cảm ơn!
Tháng Tư 1, 2015 lúc 9:33 chiều |
“Liêm sĩ mười, chẳng còn một, đỗ đi chẵng hết nhục: Kẻ ngu si”
Tháng Tư 13, 2014 lúc 1:13 chiều |
Thì cũng hạng như Nguyễn lân là cùng, một loại trang trí trong mấy nhà me đĩ ra vẻ gia phong. Trong cơn cuồng phong đấu tranh giai cấp, muốn tồn tại và được chế độ bốc thơm thì phải thật là thối như hạng Vũ khiêu…, và đám “học tập và làm theo” thì nhung nhúc trong XH như Hoàng vô phước, sinh Hùm…
Tháng Tư 13, 2014 lúc 1:47 chiều |
[…] cổ học về Đển Hùng tại Phú Thọ (RFA). – Vua Hùng thọ 602 năm (ĐCV). – Chúc văn Giỗ tổ Hùng Vương của Đại văn xào Vũ Khiêu (Bà Đầm Xoè). – Chuyện 3 lần đổi hướng cổng chùa để trai, gái làng khỏi […]
Tháng Tư 13, 2014 lúc 1:49 chiều |
Hị…hị…bác Thuốc Đắng mất công đánh cái bọn văn nô thối mồm làm gì,kể cả Ngô Sĩ Liên,Thân Nhân Trung cũng còn bị Lê Thánh Tông chỉ coi là những thứ văn nô làm oai cho mình thôi mà.Nhưng mà,đọc bài của bác thì bản nhân có cảm giác bác chưa học hết lớp 4 thì phải !?(hãy mở SGK lớp 4 mà đọc lại đi bác ạ )
Tháng Tư 13, 2014 lúc 1:50 chiều |
Sống tủi làm chi đứng chật trời
Sống nhìn thế giới hổ chăng ai
Sống làm nô lệ cho người khiến
Sống chịu ngu si để chúng cười
Sống tưởng công danh, không tưởng nước
Sống lo phú quý chẳng lo đời,
Sống mà như thế đừng nên sống !
Sống tủi làm chi đứng chật trời?
Tháng Tư 13, 2014 lúc 2:30 chiều |
Tôi, Khiêu già tôi xin các anh các chị tha cho. Tôi nhờ ơn Đảng ơn Chính phủ, ơn Bác Hồ có được tí công danh phú quý như ngày nay. Khi xưa tôi mới học hết Thành chung (tương đương cấp 2 bây giờ). Đảng thấy tôi khéo nịnh, thưởng cho cái giáo sư, lại thêm cả cái anh hùng lao động. Tôi biết mình tài vừa vừa, nên ngày xưa khi bọn trí thức xịn còn sống, tôi đâu dám ho he. May tôi sống dai, mà họ chết cả rồi, không còn đối thủ nữa, tôi mới mon men khua khoắng tí. Tưởng không ai biết gì, không ngờ “hậu sinh khả úy”, lớp trẻ ngày nay nhiều người giỏi quá, lật tẩy trình của tôi trước bàn dân thiên hạ đã 3 keo chỉ trong 1 tuần. Tôi sợ rồi, tôi xin chừa. Từ nay cạch đến chết.
Tháng Tư 14, 2014 lúc 1:19 sáng |
Biết lỗi, xin chừa, cũng nên tha
Thưởng cho Bà Tưng vui tuổi già
Bút cùn thôi đừng khua khoắng nữa
Tài mọn danh cao thẹn sơn hà
Tháng Tư 13, 2014 lúc 3:38 chiều |
[…] cổ học về Đển Hùng tại Phú Thọ (RFA). – Vua Hùng thọ 602 năm (ĐCV). – Chúc văn Giỗ tổ Hùng Vương của Đại văn xào Vũ Khiêu (Bà Đầm […]
Tháng Tư 16, 2014 lúc 2:11 chiều |
Xin kính tặng GS.AHLĐ Vũ Khiêu đôi câu đối mà kẻ hèn này đã viết cách đây hơn chục năm nhân dịp ông có bài thơ “con cóc” được “ẵm” giải cao của Đài Tiếng nói Việt Nam:
假教師滿劫筆奴玷辱先賢武族/偽英雄終身犬馬羞慚列祖鄧家
Phiên âm:
Giả giáo sư, mãn kiếp bút nô, điếm nhục tiên hiền Vũ tộc/
Ngụy anh hùng, chung thân khuyển mã, tu tàm liệt tổ Đặng gia